Wednesday, September 29, 2021

  Quả thật nó đúng với bản thân tôi khi tôi tròn 35 tuổi.

Học kế toán, bước chân vào nghề với công việc thủ kho, thời gian đầu tôi gặp nhiều khó khăn trong công việc vì nhiều nguyên nhân, nhưng câu nói " Cái đồ yếu như bún thiu" của sếp cũ làm thay đổi cuộc đời tôi.

Tôi nhớ, mình đã rất ngỡ ngàng khi nghe câu nói này từ anh sếp bởi vì tôi đã rất nỗ lực thời gian đó, làm việc sổ sách hay nhập hàng đến 23h là chuyện bình thường. Cứ tưởng tượng vào 23h có một đứa con gái đứng trong kho và đếm từng bao hàng về trong đó với khoảng chục anh bốc xếp nam đi bạn suy nghĩ như thế nào, gần như một tháng 4 ngày chủ nhật thì tôi vào Công ty đủ cả, vừa lo sổ sách kế toán kho lại vừa nhập hàng. 

Quay lại câu nói anh sếp ngày ấy, câu nói ấy không làm tôi gục ngã, không làm tôi nản chí, ngược lại bản thân tôi cũng tự đặt ra câu nói mà đến bây giờ nó vẫn đi cùng tôi theo năm tháng "Tôi chỉ là cỏ trên đường, nhưng bạn có đạp nó nát hay cắt nó đi thì nó vẫn mọc lại tươi xanh".
Tôi không oán trách hay giận sếp cứ thế mà cố gắng vươn lên và sau này vẫn giữ mối quan hệ tốt với anh.

Trời không phụ lòng người. Sau 5 năm nỗ lực không ngừng như thế đi từ vị trí Thủ kho đến nhân viên thống kê, rồi vị trí tổ trưởng, cuối cùng tôi đảm nhiệm vị trí Phó trưởng phòng kinh doanh năm 28 tuổi. Đương nhiên, bạn bè không biết sẽ cho rằng tôi may mắn, nhưng họ không biết rằng tôi phải đánh đổi rất nhiều, sức khỏe và thời gian, gia đình, bạn bè.

Sau đó 2 năm, tôi đảm nhiệm vị trí giám đốc một đơn vị trực thuộc Công ty, tương đương với vị trí anh sếp cũ ngày trước, đến bây giờ anh ấy vẫn ở vị trí đó. 
Sau gần 5 năm làm việc tại ví trí này, một ngày đẹp trời tôi rời tổ chức để chọn một con đường đi khác đến nay đã hơn 1 năm.

Quay lại với nội dung Cây tre mất 4 năm để tăng lên 1cm, những năm cuối tại Cty cũ tôi luôn chốt được những hợp đồng những thương vụ lớn đương nhiên không phải là tôi xuất sắc hay giỏi sẵn mà là cả một quá trình nỗ lực và nỗ lực học hỏi, tìm tòi.
 Sau này khi tôi nghỉ rồi, vào một doanh nghiệp khác cùng ngành, nhờ vào kinh nghiệm tích lũy và liên tục cập nhật kiến thức mới tôi vẫn tiếp tục chốt được các thương vụ lớn. Nhưng thời gian tôi gắn bó tại đây không lâu vì một lý do rất truyền thống, "quan điểm không phù hợp".

Và bây giờ, khi đang ở tuổi 36 tôi mạo hiểm bước sang một ngành mới  đã gần 5 tháng, ngành hoàn toàn khác biệt với ngành tôi đã làm suốt gần 13 năm trước, tôi học hỏi kiến thức từ đầu, sàng lọc kiến thức sẵn có để vận dụng vào công việc hiện tại nhưng kết quả bước đầu chưa mấy khả quan, đã vậy thử thách thêm thử thách khi dịch bệnh kéo dài 3 tháng trời tại Miền Tây.

 Đối với tôi, mọi thứ vẫn chỉ là thử thách, tôi không cảm thấy lo ngại về khó khăn này đơn giản với tôi ở thời điểm hiện tại mọi thứ vẫn đang ở giai đoạn tích lũy. Vẫn là quan điểm Cây Tre, tôi cần đi sâu vào kiến thức hơn là nôn nóng tìm kiếm khách hàng và chốt hợp đồng.

Tuy nhiên, tôi thấy sếp hiện tại của tôi đang bắt đầu nôn nóng về kết quả của mình không như kỳ vọng.
Tôi cũng giải thích cho anh hiểu mục tiêu của mình với phân khúc khách hàng như vậy tôi cần tích lũy.
Thấy sếp nôn nóng tôi đã đề nghị chuyển hỉnh thức sang hợp đồng hợp tác, tức là chỉ hưởng hoa hồng khi bán được hàng.


Tôi vẫn có thể nhảy qua một doanh nghiệp khác, nhưng nếu làm như vậy tôi đã thua với chính bản thân mình vì thiếu sự kiên trì, dễ dàng bỏ cuộc. 

Anh chị có quan điểm sao khi đọc nội dung này. Xin hãy cho tác giả một vài lời đóng góp từ quan điểm cá nhân.
Tác giả xin chân thành cảm ơn!